Miguel Almiron: “Eddie Howe đã cho tôi sự tự tin”
Hãy nhanh tay truy cập xoilac tv đá để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao và xoilac trực tiếp bóng đá hôm nay hấp dẫn nhé.
Newcastle là nơi tôn vinh sự chăm chỉ. Và tinh thần tận tâm và chăm chỉ của Miguel Almiron đã giúp anh kiếm được những thứ quý giá trong bóng đá: thời gian và sự kiên nhẫn. Bốn năm sau khi gia nhập đội Tyneside, cầu thủ chạy cánh người Paraguay đang có sự bùng nổ thực sự.
Trước mùa giải 2022/2023, không mùa giải nào Miguel Almiron ghi được 4 bàn thắng trong một mùa Premier League. Nhưng mùa giải vừa qua, tiền đạo người Paraguay đã ghi được 10 bàn thắng ở Premier League sau 29 trận ra sân. Newcastle đang thực sự thay đổi trong khoảng 1 năm dưới triều đại những ông chủ mới, khi một đội bóng ngấp nghé nhóm rớt xuống họ đang cạnh tranh để vươn tới top 4. Trong khi ấy, Almiron cũng đang có mùa giải thành công nhất kể từ khi gia nhập “Chích choè”.
Trong buổi trò chuyện với FourFourTwo, cầu thủ 28 tuổi đã có thời gian để nói về mùa giải thành công của mình.
Mùa giải thăng hoa
– Anh sẽ mô tả mùa giải hiện tại của mình thế nào?
– Giống như một cơn ác mộng vậy. Tôi đã ghi nhiều bàn thắng, đội bóng thi đấu tốt và chúng tôi đã có mặt tại nhóm tham gia Champions League thời gian lâu. Chúng tôi đã hy vọng mùa giải này sẽ tốt hơn mùa năm ngoái tuy nhiên quả thật việc cạnh tranh sát với nhóm đầu bảng nhất không phải điều cả đội nghĩ đến. Lúc này cả đội phải tiếp tục cố gắng vì chúng ta còn có thể thi đấu nhiều hơn nữa.
– Việc đoạt vé tham gia Champions League có phải điều khả thi với CLB sau mùa giải năm ngoái?
– Champions League là điều rất đẹp. Từ khi còn bé, tôi đã ước mơ được thi đấu tại châu Âu và Champions League là một phần nào trong đó. Làm được điều ấy với Newcastle – CLB đã mở rộng cánh cổng sang châu Âu với tôi – sẽ là một mơ ước trở thành hiện thực. Chúng tôi cũng đang có trải nghiệm tốt tại League Cup và muốn tiếp tục phát triển.
– Eddie Howe đã thay đổi điều gì?
– Ông đã trao tôi nhiều quyền tự quyết hơn. Nhận được niềm tin yêu của ông đã giúp tôi tự tin hơn nhiều, và rất mừng là những bàn thắng đang đến nhiều hơn. HLV thường xuyên yêu cầu tôi luyện tập dứt điểm, vì thế tôi luôn nán lại sau giờ học để luyện dứt điểm bàn chân tay trái và chuyền bóng bằng bàn chân phải. Ngay từ đầu, HLV Park đã đòi hỏi mỗi cầu thủ phải luyện tập nhiều hơn.
– Anh có bao giờ lo sợ rằng sẽ phải ngồi ngoài trong những tháng đầu của kỷ nguyên Howe?
– Tôi sẽ không sử dụng cụm từ “lo lắng”. Mọi cầu thủ luôn khao khát được đá bóng vì là thành phần chủ chốt của đội bóng. Tuy nhiên nếu là bóng đá, tôi cũng nghĩ nếu đội càng thi đấu tốt hơn mức độ cạnh tranh sẽ càng cao. Tôi muốn thử nghiệm và đã làm tốt khi có tên tại trận chung kết với Crystal Palace hồi tháng 4. Tôi đã ghi bàn và bắt đầu được đá chính nhiều hơn. Những bàn thắng có ý nghĩa lớn giúp tôi tự tin hơn khi ghi nhiều bàn, tôi sẽ giúp đội bóng.
– Anh làm gì trong khoảnh khắc quả bóng rớt xuống nước và sau đấy anh tung cú volley vào lưới Fulham – pha lập công được bình chọn là bàn thắng đẹp nhất tháng 10 của Premier League?
– Tất cả bắt đầu từ trước pha lập công ấy. Trước tiên, tôi theo dõi Bruno từ sân nhà để đưa bóng tới cậu ấy, sau đó chạy vào khoảng sân – nơi chúng tôi tập luyện trong cả tuần. Bruno tạt ngang ngược lại cho tôi, vì vậy thành thật mà nói, tôi không nghĩ ngợi gì thêm về việc dứt điểm đưa bóng về phía xa. Bàn thắng rất đẹp. Bạn không thể nào hình dung được pha ghi bàn đã tăng thêm cho tôi niềm tự tin đến nhường nào đâu. Khi bạn có những cầu thủ như Bruno ở bên – những cầu thủ thực sự ở trình độ cao – trận bóng trở nên đơn giản hơn nhiều. Lúc ấy, bạn bắt đầu ghi nhớ từng pha bóng của Bruno.
– Anh có ghi bàn thắng nào đẹp hơn vậy không?
– Tôi không nhớ nữa. Có một bàn thắng tôi đã ghi trước Lanus tại trận derby với Banfield hồi năm 2016. Ở giây phút sau cùng, tôi cướp bóng từ vạch giữa sân, chạy một mạch đến cầu môn và có một pha “sombrerito” (sút bóng) vượt đầu thủ môn. Bàn thắng ấy thực sự xứng đáng với trận derby vì đã giúp River Plate giành ngôi vô địch Argentina năm ấy. Đó là thành tựu to lớn với Lanus – một CLB lớn được tổ chức tốt nhưng dẫu sao cũng không phải Boca hay River Plate tại Argentina.
– Anh đã từng sống thiếu thốn bóng đá tuyệt không?
– Không lúc nào. Tôi thích đi đôi dép bởi vì tôi sẽ đá bất kỳ điều gì lăn trên sân. Năm tôi 6 tuổi, bố đưa tôi đến Club 3 de Noviembre buổi đầu tiên và tôi đã ghi nhớ mọi điều về ngày đầu tiên đó – cảm xúc bồn chồn, mùi vị của sân. Tôi cũng có cả một tấm hình do bố gửi tôi vào ngày hôm ấy. Lúc đầu tôi hơi rụt rè và không trò chuyện nhiều với mọi người. Tôi nghĩ đấy là lí do bố đưa tôi đến CLB.
– Có phải anh có một hình xăm River Plate trên lưng khiến mẹ anh không hài lòng về điều ấy?
– Phải thế. Tôi đã cổ vũ River và năm 15 tuổi tôi đã có một hình xăm. Tôi sợ mẹ sẽ vô cùng tức giận nếu tại Medianoche (buổi tiệc bắt đầu ngay lúc bình minh của ngày Noel), tôi hỏi mẹ về điều đó khi thấy mọi người đang dùng bữa vui vẻ. Tôi nghĩ nếu mọi người đang vui vẻ, mẹ sẽ không muốn phá huỷ bầu không khí Noel nữa.
– Anh có thể kể giúp tôi biết cách liên hệ với người hâm mộ Newcastle được không?
– Từ ngày đầu tiên tới Newcastle đến giờ, tôi đã cảm thấy được sự cổ vũ của người hâm mộ và tôi sẽ luôn cảm ơn vì điều đó. Ngay cả trong những khoảnh khắc tồi tệ nhất của tôi, họ không lúc nào dừng cổ vũ. Chưa lúc nào tôi không cảm thấy được sự yêu mến của người hâm mộ. Tôi muốn tiếp tục thi đấu tốt nhằm đáp trả những lòng tin yêu ấy.